Các cô bé vườn xoài sáng nay xiêm áo mới
Rực lửa tím hồng lóng lánh giữa nắng xuân
Hoa ngũ sắc xun xoe quanh các bạn reo mừng
Đàn bướm lạ ngập ngừng bay đi hay ở lại?
Từ Ta quên chất rượu cay
Không say vì rượu - ta say vì Người
Màu son thiếu phụ vẫn tươi
Nên Người bỏ thú rong chơi một mình...
Chẳng cần gì phải nói lời yêu
Vì điều ấy người ta thường nói
Ở bên nhau có khi không hỏi
Chỉ nhìn thôi cũng đủ ấm lòng
Biết mùa thu không về
Thôi em, đừng ngóng nữa
Lá vàng đi thương nhớ
Hương thu vẫn nhạt nhòa
Tình ngàn năm còn đợi
Thu vẫn xa ngàn xa
Thôi anh đừng đếm lá
Dẫu gì đã sang thu
Đã úa vàng như thế
Và ngày ấy xa mù...
Nhấp từng giọt cà phê
nhớ bạn hiền
nhớ cả người dưng
ngòn ngọt pha chút đắng
ngơ ngẩn mà êm êm
Nước mắt chưa kịp chảy
Đã vội khô trong hồn
Bàn tay chưa kịp vẫy
Đã tận cùng thâm sơn
Huế trong ta một thời đầy luyến nhớ
Ơi tiếng lòng! thổn thức những vần thơ
Trời lập đông se se lạnh, mây mờ
Trăng hờn dỗi giấu mình trong khắc khoải
Có những lúc cũng lắng lòng tự hỏi
Bởi vì đâu thờ thẫn bước chân trôi
Chốn phương xa ai có thấy bồi hồi?
Nơi quê cũ có một người đón đợi!
Minh Nguyên
Hân hoan cùng nỗi chết
Máu cạn dần trong tim
Tình xa dần nỗi nhớ
Đời xa dần hương yêu